Tập đoàn Nghé B2 BTX-BH
Tập đoàn Nghé B2 BTX-BH
Tập đoàn Nghé B2 BTX-BH
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tập đoàn Nghé B2 BTX-BH

Welcome to Nghé B2's forum!
 
Trang ChínhPortalGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Lớp B2 Tổ Chức Đi Đầm Sen!Nghé B2 đăng kí nhanh nhanh..... Liên hệ : 0121 738 4823 (Gặp Vũ nha !!) Zui lắm ah Đăng kí liền nha! Smile
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[�] vui cùng xóa sạch Mon Jul 04, 2011 11:16 am
[�] kinh nghiem choi sky garden Sat Jun 25, 2011 8:33 pm
[�] don phuong mot tinh yeu Fri May 27, 2011 3:05 pm
[�] Những chú ý khi viết văn teen nên "ngâm cứu" Mon May 16, 2011 6:58 am
[�] Hình Nghé đi Đầm Sen mùng 3 tết nè (Hottttttt) Wed May 11, 2011 9:41 pm
[�] Hướng dẫn Cài đặt The Sims 2 Full bằng hình ảnh Sun May 08, 2011 9:18 am
[�] HƯỚNG DẪN DOWNLOAD OBJECTS - TOOLS – MOD – CLOTHES FOR THE SIMS 2 Sun May 08, 2011 8:20 am
[�] Danh sách Cheat The Sims 2 + Exp Sun May 08, 2011 8:10 am
[�] The Sims 2 Collection Download (Reupload) Sun May 08, 2011 8:04 am
[�] Lots complete Sun May 08, 2011 7:45 am
[�] Download The Sims 1 Collection Sun May 08, 2011 7:21 am
[�] Những nỗ lực tuyệt vọng của Đức cuối Thế chiến II (4) Fri Apr 29, 2011 5:53 pm

Share | 
 

 Chiện tỳh kủa 1 hotboy

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
sneak
Tài Năng
Tài Năng
sneak

Thanks : 299
Points : 25076
Reputation : 6
Join date : 01/02/2011
Tuổi : 30
Status : Tiền bạc chỉ mang lại đau khổ vì vậy bạn hãy đưa hết đau khổ của bạn cho tôi

Chiện tỳh kủa 1 hotboy  Empty
Bài gửiTiêu đề: Chiện tỳh kủa 1 hotboy    Chiện tỳh kủa 1 hotboy  Icon_minitimeWed Apr 27, 2011 5:56 pm

Giới thiệu nhân vật:

BOY:1_Tiêu Chí Phong: con đại gia thứ thiệt, chỉ số IQ 190, tất nhiên xinh trai vô cùng. Hot boy trong trường, ng` con trai độc nhất vô nhị(biệt danh con gái trong trường đặt cho đấy). Thay bồ như thay áo

GIRL:1_Ân Thái Hy: con nhà bình thường ko giàu cũng chẳng nghèo, IQ tàm tạm, Nhưng xinh thì khỏi nói. Mắt to, môi nhỏ, mỏng lúc nào cũng hồng như đánh lipice, hàng mi đen dài vong vút. Đánh giá của các boy...mời bà con đọc truyện sẽ biết. Tính tình: nghịch phá, nang bướng vô cùng nhưng cũng có lúc đáng yêu dễ mến vô cùng

2:Lâm Yến Thanh: bạn thân của Ân Thái Hy, con gái tập đoàn lớn, IQ ngang ngửa boy nhà ta. Xinh đẹp có tiếng. Hoa hậu và là hot girl trường ta đấy(nhưng Thái Hy nhà ta cũng nổi ko kém gì Yến Thanh đâu, Đọc truyện rồi biết

_____________________________________________

SÁng sớm lúc 6h sáng

_Tiểu Hy dậy đi học con..!

_Mẹ khỏi nhắn ạ con xong cả rồi. COn xuống ngay đây! Giọng cô nàng trong trẻo đáp lại mẹ

Xong, kính nè, tóc búi nè...xuống thôi_cô nàng vừa nhảy vừa xuống cầu thang(quái, trong truyện cô nàng đâu có bị cận mà lại đeo kính nhỉ?)

Ăn sáng xong cô nàng đèo xe sang nhà Yến Thanh để rủ cô bạn đi học. Dừng chân trước cái biệt lộng lẫy, rộng lớn như một lâu đài trong cổ tích, cánh cửa mở ra:"" mời tiểu thư ạ"". ""được rồi ông vào nhà đi""_giọng Yến Thanh vừa nói vừa cười với ông quản gia. Thái Hy phải lác mắt trước vẻ đẹp thánh thiện của Yến Thanh..Phải nói vẻ đẹp đó ko có đối thủ..Đang suy nghĩ thì bỗng:

_Trời đất ơi..............!Thanh trố mắt_Cậu làm cái gì thế tiểu Hy, Trông cậu ngớ ngẩn ko chịu đc ý..!

_Làm gì mà la ghê thế cô nương.Hôm nay là ngày đầu tiên đến trường tớ phải hóa trang thế này để bọn con trai bớt trầm trồ đi!(chẳng là cô nàng nhà ta nổi quá ngày nào cũng có ng` chạy tới tỉnh tò nên đành phải dùng biện pháp ấy thôi)

_Tùy cậu vậy!

Rồi cả 2 đèo nhau tới trường

TRước cổng trường Tiểu Hy phải trầm vì sự vĩ đại của nó, ngôi trường mà từ nhỏ Tiểu Hy đã mơ ước đc vào học. Đặt đc ước mơ cô nàng vui lắm hứa là sẽ học thật tốt

_Tiểu Hy, đến lớp rồi đấy!

_hả..à ờ!

_Hôm nay lớp ta có bạn mới vào đấy các em chào bạn nào! Trước tiên là Lâm Yến Thanh. thầy vừa nói vừa ngoắc tay hướng về cổng ra vào

..Ồ...Xinh quá đi mất chắc chết quá trời ơi..(Đám con trai thầm thì)Nhưng có 1 ng` thì chẳng thèm ngó ngàng đến

_Chào các bạn mình là Lâm Yến Thanh mong các bạn giúp đỡ. Vừa nói THanh vừa nở 1 cười chết người làm đám con trai trong lớp đồng thanh:

_TẤT NHIÊN RỒI

_Đến bạn Ân Thái Hy. vẫn giọng dõm dạc, thầy nói

hahaha...hahaha..trời đất ơi trông ngớ ngẩn quá đi mất. Đó là lời nhận xét đầu tiên dành cho THái Hy. Cô nàng tức đến tím cả mặt nhưng vì đầu năm nên cô chẳng muốn gây sự

_Chào các bạn. Mình là học sinh mới!

_BIẾT RỒI NÓI HOÀI NÓI MÃI. Cả lớp đồng thanh. Lần này thì cô ko thể chịu đc nữa nhưng vần cố gắng bình tĩnh nhưng miệng vẫn lẩm bẩm ""Bà mà đc tự do là chúng mày sẽ chết với bà"

_Thôi đc rôi vào chỗ ngồi đi. thầy nói

_THưa thầy ở đây vẫn còn chỗ cho hai bạn ạ!

_Chí Phong à..Đc rồi cái em vào đó ngồi đi!

2 cô nàng tòn teng đến chỗ ngồi đã đc chỉ định và ng` ngồi gần CHí Phong là Thái Hy.Thấy anh chàng cứ nhìn mình mà bụm miệng cười, cô àng tức tối quát:

_Cười cái gì mà cười, Anh có biết khi anh cười trông xấu ko chịu đc ko hả?????????????

_CCCAAA...HHHAAAIII...RRRAAA...NNNGGGOOOAAIII...CC CHHHOOO...TTOOOIII. lúc ấy thầy như quả bôm đã đc kick nổ tung thế là 2 ng` phải ra ngoài đứng

_Cô làm cái quái gì thế hả? Có biết tại cô mà tôi phải ra ngoài này đứng ko?Chí Phong tức tối

_Mặc xác anh, ai bảo anh cười tôi!

_Sao CÔ bướng con cua thế hả?

_Còn anh, anh tưởng anh ngon lắm hả đồ mặt mốc! Cô nàng đốp trả lại

Rồi hai ng` cứ đứng đây cãi qua cãi lại cho đến khi hết tiết học...

_Tiểu Hy giải lao đc rồi đấy hết tiết rồi!LÀ Yến THanh

_Uhm biết òy. Đi ăn nhé!

_Ừ. BẠn có muốn đi luôn ko? Yến Thanh nhỏ nhẹ hỏi CHí Phong

_Khỏi cần! Cô Mà đc như bạn cô thì phải có phải hơn ko?.vừa nói Phong vừa liếc THái Hy

_Tôi thế nào mặc tôi, cần anh nhận xét hả đồ mặc mốc!

_Đc, tôi sẽ mặc xác cô.Mặc Phong Tím đi vì tức nhưng anh ko muốn làm gì cô vi anh luôn nghĩ đàn ông mà đánh phụ nữ là ng` ấy mất đi phẩm chất con ng`

_________________________________________

_Mẹ ơi con về rồi ạ!

_Ừ, hôm nay đi học thế nào!

_Tệ lắm ạ, có ng` ám con suốt cả ngày.

_Lại anh nào muốn trồng cây si với con gái tôi chứ gì!

RẦM

_Mẹ đùa mà, đóng cửa nhẹ thôi con.

__________________________________________

reng...reng...reng...

Chiếc dế yêu màu hồng xinh xinh của tiểu hy kêu réo

_alo chuyện gì thế yến thanh?

_mai cậu khỏi đón tớ nhé, tớ sẽ đi với bố!

_Ok

híc.xu bít t/g là ai roy. Lyna day cac pan a.sr lyna nhiu nhiu.tai xu doc ko ki....

Lạy trời lạy phật cho hôm nay đừng có chuyện gì. Vừa đi cô nàng vừa nhắm mắt cầu nguyện. BỐP..

_Ôi mẹ ơi...chết rồi ..chết cái trán tôi rồi. Anh đi mà mắt anh để trên trời à! Tieu Hy tuc" toi" quat"

_Co co di kieu gi ma...ma...Phong lap" bap" vua` noi" mat" anh duong` nhu dan" vao` khuon mat xinh dep dang nguoc nhin anh

_Lam cai gi ma noi ca lam roi day, ma` sao? O cai" kinh" cua minh`dau roi?

_Duoi dat ay! Vua noi phong vua chi xuong mat dat

_Chan anh qua di mat, tranh ra!

Bat chot, anh bong dung sung lai , mot ve dep day ca tinh, doi mat dang yeu , doi moi duyen dang anh ko nghi rang anh da giap mat voi Tieu Hy ng ma hay bi che la xau xi den tham te. Bong...

_Co^ chet voi toi roi...Tren mat anh bong no mot nu cuoi nham hiem

_Nay` Tieu^? Hy, có ng` nói cần gặp bạn ở ngoài hành lang đấy! Một cô bạn gái trong lớp nói với tiểu hy

_Tớ biết rồi cảm ơn bạn nhé!Nói rồi Tiểu Hy chạy nhanh đến hành lang nhưng kì lạ thay hành lang vắng tanh chẳng một bóng ng` " ai cần gặp mình vậy nhỉ?" Trông đàu cô đặt ra một câu hỏi

_á.Tiểu Hy bỗng kêu lên thất thanh ai đã lấy mất kính của cô, rồi còn giựt tóc cô nữa, rồi bỗng một ánh đèn lóe lên. Mọi việc diễn ra nhanh đến mức cô chẳng còn biết mình đang ở trong tư thế thực chẳng búi tóc cũng chẳng còn cái kính để hóa trang nữa. Yến Thanh chạy đến:

_Hy..Hy ơi bạn làm sao thế? Bạn bị ai hăm dọa hay đánh à? sao bạn chẳng nói gì thế!

_Mình mình ko sao, Thanh ơi mình phải làm sao đây ko còn cái kính nữa!

_Thôi Về nhà. Nói rồi Thanh gọi taxi đưa HY về nhà

Trên xe:

_THanh ơi ngày mai đi học mình phải làm sao đây?

_Hy nên trở lại là chính mình đi ko nên thay đổi làm gì.

_Chán quá đi mất.Với cái mặt bí xị HY nói

_____________________________________________

""Chắc chắn mình phải tìm ra đứa nào đứng sau vụ này"" Vừa nói cô nàng vừa bốp tay bộp bộp thấy mà ghê

Sáng mai lên trường

_THanh Thanh ơi, ảnh của...của mình phải ko? Vừa nhìn vào bức ảnh Hy ko thể tin đc vào mắt mình là chúng dám dán cả ảnh của mình lên như thế

_Chứ..chứ ai nữa! Thanh cũng ngạc nhiên ko kém

Họ cùng nhìn xung quanh, ảnh tiểu hy đc dán đầy các bức tường

Nhưng cũng may là hôm nay Hy đã trở về vớI chính mình chứ ko thì quê phảI biết. Đi trên hành lang dãy lớp học, ko ai là bị lôi cuốn bởI sắc đẹp của Hy cả nam lẫn nữ.

Bước vào lớp thầy nhìn tiểu Hy mà hỏI :

_Em là học sinh mớI à?

_Ko ạ, là em Tiẻu Hy đây mà!

_Đc rồI em về chỗ đi

Quay xuống dướI lớp Hy bất giác nhìn thấy mấy chục cặp mắt đang nhìn mình rồI còn có những lờI nói:

_ con này trông thế mà ghê thật hay sao hôm nay đẹp bất thường thế nhỉ vv và vv

Nhưng cái làm cô chú ý nhất là nụ cườI nham hiểm của tên Chí Phong gần bàn, anh ta cườI một phần hả dạ, một phần cũng vì hài lòng bởI mình có một cô bạn cùng bạn sắc xảo đến như thế . Trong đờI vì nổI tiếng là hotboy nên anh đã gặp ko biết bao nhiêu là cô gái đẹp nhưng dường như đốI vớI Tiểu Hy anh hoàn toàn có một suy nghĩ khác hẳn

Tiểu Hy đén ngồI bên cạnh anh , bỗng cô nàng liếc nhìn anh bằng đôi mắt đáng sợ :

_Nói , anh là ngườI bày ra cái trò này đúng ko? Đưa nắm đấm lên mặt Chí Phong cô nàng hầm hầm chờ đợI câu trả lờI của anh

_Ê chị em cô ta định ăn hiếp thần tượng của chúng ta đấy!

Một toáng con bao vây lấy Thái Hy. Cô đứng dậy , liếc nhìn từng ng` một rồI nói:

_Các cô mà ko tránh ra tôi cho ăn đấm lúc đó đừng trách!

Bọn con gái tản dần ra

_Ừ là tôi thì sao nào? Cô ko thấy rằng khi cô sống một cách giả tạo như thế là rất ngu ngốc à! Chí Phong đứng dậy đứt khoát trả lờI câu hỏI của cô

_Mặc tôi liên quan đến anh à đồ mặt mốc dồ xấu xa! Dường như cô đã trút hết nổI giận đã dồn nén truyền hết qua câu nói đó.

_Anh là cái gì , là cái gì mà tự ý chen vào cuộc sống của tôi , tôi ko cho phép anh làm điều đó anh rõ chưa? Dươgf như cô đã quát vào mặt anh khi nói ra câu nói đó

_Thôi , thôi đi Tiểu Hy à cậu làm thế thì chuyện cũng đã làm rồI , làm thế thì giảI quyết đc gì? Yến Thanh phảI chạy vào can, lúc đó Tiểu HY mớI buông tha cho CHí Phong. Bỗng nhiên Phong cảm thấy có lỗI vô cùng, Phong muốn đi xin lỗI nhưng dường như sự tự ái trong lòng anh ko cho phép anh làm điieù đó.

Trong giờ học, 2 ng ngồI cạnh bên nhau mà chẳng ai nói vớI ai câu nào trong lòng mỗI dường như có cảm nhận riêng chẳng có chung một suy một việc làm , mõi ng một thế giớI mà chỉ chính họ mớI hiểu đc cái thế giớI ấy thật ra là như thế nào

Reng…reng…reng….

_Ra Chơi rồI Tiểu Hy bạn có muốn cùng mình đến thư viện ko? Yến Thanh vẫn cái giọng ngọt ngào thường ngày nói vớI Hy

_Ok ! thì đi vậy! nhưng đường đến thư viện hôm nay mớI dài làm sao vì trên mỗI bbước đi của 2 cô đều có những anh chàng hào hoa đến tặng quà hay tỏ tình nhưng tiếc thay chẳng anh chàng nao may mắn đc lọt vào mắt xanh của 2 cô cả

_Anh Phong đợI chúng em vớI anh đừng đi…Một tá con gái vừa nói vừa đuổI theo Chí Phong đến thư viện. THực ra anh muốn đến đó là để xin lỗI Tiểu HY nhưng có lẽ việc làm đó bây giờ quá khó khăn anh ko thể đàng hoàng đứng lạI xin lỗI co nhưng ko thể chỉ vộI gùi vào tay cô một chú gấu bằng thủy tinh cao cấp sáng bóng xinh xinh nhưng tiếc thay Hy ko nghĩ đó là một việc làm để xin lỗI mà nó giống như đã gián tiếp chưỉ vào mặt cô, cô ném trả lạI cho anh nhưng ko may nó lạI bay trúng đầu của một cô giáo:

_ Em…em rất xin lỗI cô ạ!

_Ko xin xỏ gì cả em phảI dọn dẹp hết cái thư viện này rồI mớI đc về ngeh chưa

Thế là chiều hôm ấy Hy phảI một mình còng lưng dọn dẹp cái thư viện rộng mênh mông nhưng cũng may mắn thay là lúc ở nhà cô hay giúp mẹ làm việc cho nên cũng ko cảm thấy mệt nhọc lắm:

_Xong rồI! Mừng quá đi mất. nói xong câu đó Hy nhìn ra bầu trờI kia nó đã sập tốI từ lúc nào mà chẳng thèm nhắc nhở cô 1 tiếng. RồI có một nỗI buồn nào đó dâng trào đột ngột trong lòng Hy , Cô bật khóc nức nở rồI tiếng khóc tức tưởI yếu ớt bay đến tai 1 ng` đã đợI gần cả nữa ngày đó chẳng là ai khác ngoài Chí Phong , anh chạy thật nhanh đến bên cô mà trong lòng mang một cảm giác rất khó tả, cái thứ cảm giác mà lần đầu tiên anh cảm nhận đc anh đã biết lo lắng cho một ng` con gái.

_Này , làm gì mà ngồI thừ ra đấy. Dọn dẹp xong chưa rồI còn về. Vẫn cái giọng lạnh lùng anh nói vớI cô

_ Đồ mặt mốc , đồ bánh bao thiêu, anh hạI tôi ra thế này mà còn nói cái giọng đó vớI tôi hả tên hách dịch kia! Cô nói trong nước mắt

Bỗng nhiên anh muốn ôm chầm lấy cô để lau đi dòng nước mắt đó, để cô cảm thấy ko còn cô đơn nhưng tạI sao anh ko làm đc có lẽ vì anh nghĩ mình là một hotboy.

_Anh là cái gì mà tụI con gái nó bám riết theo thế! Ngây thơ như con nai tơ cô mở căng đôi mắt to tròn , đen láy ngước nhìn anh

_ Cô ko biết à, bọn họ bảo tôi là hotboy đấy! Anh chàng vênh mặt trả lờI

_hotboy á!

_Ừ

_ Anh lạI đây. Cô vẫy vẫy tay

_ làm gì?

_Thì cứ lạI đây.

Anh tiến lạI gần cô , cô đưa tay lên sờ trán anh thaks mi" pan đã ủg hộ xu. iu mi" pan nhiu`

_ úi dà nóng quá, đúng là hot thật, chắc họ nhắc anh phảI uống thuốc thường xuyên để hạ nhiệt đây! Cô nói rồI nở nụ cườI vớI anh. Dường như anh đã chết đứng dướI nụ cườI đó, anh đứng lặng thật lâu để ngẫm nghĩ lạI nụ cườI ấy thật ngây thơ, thật trong sáng. Anh đáp lạI cô bằng một nụ cườI nữa miệng , nụ cườI mà dường như cô gái khi đc anh tặng nụ cườI đó đều ngay ngất rồI vài ngày sau họ nói rằng họ thích anh…Chuyện như thế anh gặp hàng ngày hàng giờ.

_ Này mặt mốc, anh đứng chờ tôi nãy giờ để đưa tôi về hả?

_ Làm gì có, cô mơ à! Nói mà tôi má anh dường như đổI thành màu hồng

_THế thì làm sao anh biết tôi khóc mà chạy vào đây? Hả? Cô nhìn anh, cườI thật tươi có lẽ nụ cườI ấy đã chứng minh rằng cô đã hết giận và có thể cùng anh về nhà.

_ Ờ thì tôi đi ngang qua đây!

_ Thế hả?

_Ừ!

_Vậy thì tôi đi về anh thích thì cứ ở lạI đây!

_TốI rồI cô đi một mình ko sợ hả?

_Sợ cái gì chứ?

_ THì đủ chuyện như ma chẳng hạn!

_Tôi ko phảI một lũ con gái nhát ké đến nỗI như thế đâu! Cô lạI cườI , vẫn nụ cườI ấy, bây giờ, trong lòng anh anh chỉ muốn làm cô cườI thật nhiều.

_Á . cô la lên

_Chuyện gì?

_Chuột chuột cứu tôi vớI! Vừa nói cô vừa nhảy đựng lên rồI bỗng nhiên ôm chầm lấy anh.

_hahaha….tôi tự hỏI còn đứa con gái nào nhát như cô ko ?

_anh…đồ đồ mặt mốc. Cô ngượng ngùng

_Ê…đỏ mặt kìa! Vừa chỉ mặt cô anh cườI. Lần đầu tiên anh cảm thấy nói chuyện vớI con gái lạI thú vị đến thế

_Anh cườI trông rất dễ thương, sao anh ko cườI nhiều hơn nhỉ. Ngày nào tôi cũng thấy mặt anh lạnh tanh chẳng có gì gọI là ng` có hồn cả.

_Thôi, về.

TRên đường về đi ngang qua vệ đường có mọc rất nhiều bông lau . Cô hái vài bông rồI vừa đi vừa hát như trẻ con. Cô cảm giác mình rất an toàn và ko có gì phảI lo ngạI khi đc ở bên anh lúc này

Reng….reng….reng…..

_Alo, là Yến Thanh hả?

_Ừ là mình đây mình xin lỗI cậu vì ko thể trực cùng vớI cậu nhà mình bỗng nhiên có việc cần mình về gấp!

_Ko sao đâu, nhà bạn có việc mà. À mai có muốn mình sang rủ ko?

_Ừ! Vậy bye nhé!Good night

_ Good night

Quảng đường thật ngắn, phút chốc đã đến nhà , cô chỵ thẳng vào nhà mà quen mất lờI cảm ơn.

_Thanh vào lớp đi mình gửI xe rồI sẽ vào. Hy nói vớI Thanh

_Ê …Mày là Thái Hy phảI ko? Có một giọng nói con gái từ phái sau Hy

_Ừ

_ Tao muốn nói chuyện vớI mày. Nói rồI họ kéo cô đi mà ko cần biết cô có đồng ý hay ko

Đến một bãi cỏ sau trường, ở đó mọI ng` đang chơi đùa , thấy bọn con gái đang kéo Hy đến thì bỏ chạy mất.

………..CHÁT…..

Hy ngã xuống đất, cô choáng váng vừa tức vừa thắc mắc:

_Sao các ng` lạI đánh tôi? Sờ tay lên cái má đang đỏ ửng 5 dấu tay cô hỏI

_Vì mày dám cướp bồ của tao, mày cũng có chút nhang sắc mà đã bày đặt dạy đờI rồI à!

_Tao cướp bồ của chúng bay, tao ko phảI laọI ng` dành đò của ng` khác! Cô vừa nghiến răng vừa nói lạI những đứa kia

…….ÀO…..

Lần này chúng đổ nước lên ng` cô. Cô ước như chuột lột hậm hực vô cùng nhưng ko dám làm gì vì chúng quá đông:

_Nói..Bồ của chúng bay là thằng nào? Cô liếc bọn họ

_Tiêu Chí Phong

_Cái thằng Chí Phong mặt mốc ấy hả? Cái thằng đó ko đáng để tao để y đến nên chẳng có cớ gì để tao cướp nó khỏI tay của chúng bay

_Hôm qua tao thấy anh ấy dẫn mày về, mày sung sướng nhảy tưng tưng mà.

_Thế thì đã sao, mày nghĩ như thế là tao thích nó à, làm gì có cái chuyện hoan đường đó. Tao đây ghét nhất là con trai lăng nhăng vì thế nên chẳng có chuyện tao thích nó đâu.

Nói rồI cô bỏ đi, mặc cho bọn họ gọI ríu rít. Đứng trong phòng WC cũng phảI 15’ cô mớI đi ra. Khuôn mặt thất thần nhưng cũng ko che lấp đi cái vẻ đẹp cá tính riêng biệt của cô.

_Chuyện gì thế? Cậu làm sao đấy? Có chuyện gì vậy? Phong hỏI

_Mặc tôi, ko cần cậu lo

im lặng tất cả dường như im lặng mặc dù xung quanh 2 ng` tiếng đọc bài, học bài vẫn rôm rả.

_Từ nay anh đừng nói chuyện vớI tôi nữa. Anh là công tử nhà giàu lạI thông minh, đẹp trai, còn tôi tôi chỉ là một con bé bình thường vì thế chúng ta nên cắt đứt quan hệ thì hơn

_Cái gì cơ? Cô đã biết phân giàu nghèo từ bao giờ thế? Có vẻ Phong rất tức giận vì hành động này của cô

_Từ khi sinh. Cô đáp trả câu hỏI của anh nhưng có lẻ trong lòng cô bây giờ như có cái gì giằng xé

CườI, anh đã cườI khi nghe câu trả lờI của cônụ cườI che dàu nỗI đau sâu thẳm trong tâm hồn.

"đêm rồI sao nhanh thế nhỉ " cô trằng trọc ko ngủ đc. CÓ lẽ vì câu chuyện đã xẩy ra ngày hôm nay. Cô đã gọI điện cho Thanh nói suốt đêm, tâm sự vớI bạn những nổI buồn của cô. Thanh là một ng` rất giỏI ăn nói, nhờ có bạn nên Hy đã bớt lo hơn,có thế ngũ đc

Đang chưa chiếc xe đạp vào chỗ gưỉ cô bỗng nghe có tiếng nói, rất gần, rất gần thôi:

_Mình….mình mến cậu lâu lắm rồi…..đây…đây là sôcla mình tự làm mong bạn…

LạI nữa sao ngày nào cũng có ng` tỏ tình vớI mình là sao nhỉ. Suy nghĩ như thế rồI cô quay lạI nhưng chẳng thấy ai. Hóa ra lờI nói đó là do một bạn gái nói vớI tên mặt mốc kia. "Cô bé ấy thật xinh đẹp, thật dũng cảm,chắc phảI cố gắng lắm cô ấy mớI nói đc câu nói đó, còn hộp sôcla kia ít nhất cũng phảI cả đêm mớI làm đc chắc chắn hắn phảI nhận thôi"

…..BỘP….

_Côla côliếc cái gì? Nói thế rồI Phong hất đổ hộp socola đó. Cô gái vùa chạy đi vừa khóc nức nở

……CHÁT….

Thế...thế hả? Vậy thì hay quá! Hy mừng rỡ, đôi mắt đen l_Cô dám tát tôi ư?

_Sao lạI ko nhỉ nếu vớI ột hạng ng` xem thường phụ nữ như anh. Tôi tát thay cô ấy đấy. Cậu làm sao biết đc khi tình cảm thiêng liêng của con ng` là tình yêu đáng quý biết chừng nào, cậu chỉ biết coi thường phụ nữ, kêu căng ngạo mạn. Cậu ko xứng đáng để nhận đc thứ tình cảm ấy cậu rõ chưa? Nói rồI Hy bỏ đi "làm sao một hạng ng như thế lạI đc tình cảm của bọn họ chứ" Cô lẩm nhẩm

Giờ thể dục, hôm nay thầy dạy môn bóng chuyền, môn tủ của Tiểu Hy nên khỏI nói cô nàng đã nổI như thế nào. Trông cô thật đáng yêu vớI mái tóc buột cao bộ đồ thể thao, đôi giày bata khiến cô đã đẹp lạI còn đẹp hơn. Yến Thanh cũng vậy, Một vẻ đẹp thành thiện , thùy mị làm sao. Chí Phong chuyên môn bóng rổ, vì thế mà câu lạc bộ bóng rổ đc con gái đăng kí tham gia nhiều hơn hẳn con trai

Thầy đã chọn Tiểu Hy và Yến Thanh là 1 độI sẽ đấu 1 nữa ở lớp khac để tranh quyền đc đi thi quốc gia. Yến Thanh có một niềm đam mê bóng chuyền ngay từ lúc còn bé xíu, cũng nhờ Thanh mà Hy mớI đc biết đén môn bóng chuyền vì thếcuộc đấu đó rất quan trọng ko đc lơ là.

RồI ngày thi cũng đến , hôm đó Chí Phong cũng thi môn bóng rổ. ĐộI bên Yến Thanh, Tiểu Hy chơi rất hay nhưng bên kia cũng ko kém nên 2 độI bằng điểm nhau đến quả quyết định thì:

_Ê Tiểu Hy sau nhưng cô có con sâu róm đấy!



_Hy bóng kìa ! Thanh la lên

_Hự, ôi đau quá.Hy bị trẹo chân rồI , ko đứng lên đc

_Nếu ko đỡ đc thì thôi, cậu cố làm gì? Hy bỗng sực nhớ đến 1 điều

_Thanh đằng sau tớ có con gì ko?

_Chẳng có gì cả?

_Đồ bỉ ổI xấu xa. Hy nói thế rồI liếc nhìn Phong

MọI ng` đỡ cô vào phòng y tế . Băng bó xong mọI ng` ra sân học tiếp chỉ còn mình Tiểu Hy tộI nghiệp ngồI khóc một mình.

_Phong xin lỗI! Phong bốI rốI

_Xin lỗI xin liếc cái gì, chỉ vì một câu nói đùa của anh mà làm tôi bị thương rồI còn làm mất đi niềm đam mê đc tham trận đấu quốc gia môn bóng chuyền của Yến Thanh nữa. Tôi ko ngờ anh là ng` như thế đồ….

Chưa kiệp nói hết câu Phong đã đặt môi mình lên đôi môi mềm mạI của Hy còn thầm thì nói

_Anh hứa , anh sẽ đền

RồI Phong vụt chạy đi trước sự bất ngờ của Hy

Cái đồ mặt mốc đang làm gì thế nhỉ ? Hy tự hỏi

Một lúc sau

_Hy Hy ơi cô huấn luyện viên sẽ cho chúng mình cơ hội lần hai đấy vì lúc nãy do có sự cố ngoài ý muốn đấy . Thanh mừng chạy vào nói với Hy

áy sáng rực lên

________________________________________

_Làm sao mà để cà nhắc rồi? Mẹ của Tiểu Hy từ dưới bếp nói vọng lên

_Bị " sự cố trong ý muốn mẹ ạ"

_Nghĩa là sao?

_Thôi mẹ dìu con về phòng đi, mai con phải đi học sớm, còn học thêm Toán ở nhà thầy nữa ạ!

_Ừ vậy đi ngủ sớm đi nhé, mẹ xuống lầu đây.

TOán là 1 môn là chưa thấy ai ghét nó như Hy nhưng có lẽ vì ko muốn mang tiếng trong một ngôi trường như thế này nên đành phải chấp nhận đi học mà trong lòng thì cầu cho mai mình đi học trễ.

Trong căn phòng màu trắng đc trang trí bắt mắt, bên cửa sổ Hy đang hoàn thành nốt đống bài tập thầy cho về nhà, cô chợt nghĩ đến nụ hôn lúc chiều, ánh mắt của Phong, lời nói của Phong cô thắc mắc rồi tự hỏi:" Tại sao thế nhỉ? Tại sao mình chẳng có bất cứ cảm giác gì bởi nụ hôn đó mà chỉ cảm thấy tức vì hắn đã lấy đi nụ hôn đầu tiên của mình. Thạt kỳ lạ ít ra là một đứa con gái mình phải cảm thấy một e ngại chứ nhỉ, đằng này thì hoàn toàn ko chỉ biết ngày mai mình phải lên hỏi tội hắn. Chắc do hắn là một thằng lăng nhăng nên hành động đó mới chẳng có ý nghĩa gì với mình. Thôi lo học đã mai tính sau".

tít tít tít

_Bực bội cho cái đồng hồ này quá đi mất, sáng sớm đã kêu réo om sòm. gương mặt còn ngái ngủ, Hy với tay tắt cái đồng hồ.

________________________________________

_Tên mặt mốc kia trả lại đây mau. Chìa tay trước mặt của Phong, Hy nói

_Hì, đến rồi đấy hả?

_Đừng có đẩnh trống lãng, trả lại đây

_Cái gì? Phong có lấy cái gì của Hy đâu. Phong nhà ta sao hôm nay nói giọng ngọt như đường thế nhỉ

_TRả lại cái mà hôm qua anh đã lấy của tôi mà chưa hỏi ý kiến đấy.

_Nếu ko thì sao?

_Đồ mặt mốc, anh dám nói thế với tôi hả?

_SAo lại ko nhỉ?

_Ko biết anh đã như thế với bao nhiêu cô gái rồi, thật tội nghiệp cho họ! Hy khoanh tay

_EM nói cái gì? Có lẽ Phong đã tức giận

_Anh em cái gì với anh. Đồ lăng nhăng anh tưởng anh là hotboy thì có thể làm như thế với ai cũng đc à. Anh lầm rồi, hành động đó chỉ đủ để báng bổ anh trong suy nghĩ của tôi mà thôi! Thì ra cô đang đòi lại anh nụ hôn đầu tiên đã bị cướp mất một cách ko thể ngờ

_Quá lắm rồi. Cô dám ăn nói với tôi như thế đấy hả? Phong đã tức giận thực sự, nhưng anh vẫn đang cố kềm nén một cái gì đó ko thể nói bằng lời có lẽ đó là tình cảm mà anh đã dành cho cô._Cô đừng có nói cái giọng như thế với tôi, cái đó là bọn con gái họ tình nguyện chứ tôi cần lắm à!Tình nguyện ư? Đúng phải công nhận là họ tình nguyện làm như thế chỉ để monng anh có một chút tình cảm dành cho họ dù cái đó chỉ là việc anh suy nghĩ đến họ chỉ trong một giây. NHưng anh làm sao biết đc khi đã dành tình cảm cho ai đó thì cái mà họ cần là một trái tim nguyên vẹn của đối phương và họ mong sẽ đc cất mãi nó ở trong tim mình. Còn anh, anh thích họ đc bao lâu nào? Một ngày anh thay bao nhiêu " cái áo" Nói cho anh biết tôi ko phải hạng con gái mà anh nghĩ đâu. Hạnh phúc là một thứ đáng quý đáng trân trọng hơn nhiều và tôi ko phải là ng` "Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt đâu"

Phong im lặng, anh ngồi xuống chất chợt anh nghĩ lại những gì mình đã làm, anh tự ái dù biết có lỗi nhưng vẫn chưa chịu cái lỗi ấy trước mặt cô

________________________________________

Trong lớp học thêm

_Bài ấy cô làm sai rồi!

_Mặc tôi, cần anh quan tâm à !

_Bài này làm sao ấy nhỉ ? Hy nói

_ĐỂ MÌNH CHỈ CHO . Một đám con trai xúm lại, Hy liếc nhìn Phong. CÓ lẽ hành động là để cô chứng tỏ cô ko cần anh

_MẶC CÔ ĐẤY! Phong nói lớn

Ở một căn biệt thự rộng lớn, lộng lẫy có một chàng trai với gương mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng đang nhìn ra cửa sổ:" Chẳng lẽ cô ấy ghét mình đến thế à"

________________________________

Yến THanh và Thái HY đang trên đường xuống căn tin.

_Hy. Phong hớt hải chạy đến

_Chuyện gì?

_Phong sẽ làm thế nữa! Nói với giọng hớt hải như ng` hụt hơi

_Làm gì?

_Phong sẽ ko quan hệ lung tung nữa Phong hứa đấy!

_HẢ? Cả Hy Lẫn Thanh cùng ngạc nhiên

_CÁI GÌ CƠ? Một đám con gái đằng sau Chí Phong dường như đã hét toáng lên

_ANh nói gì cơ? Hôm trước anh đã đồng ý làm bạn trai em cơ mà. Một đứa con gái nói

_Anh đã nhận socola của em rồi cơ mà! Một trông đám con gái đó thốt lên. Rồi chúng xô đẩy Chí Phong chiếc cặp trên vai anh rơi xuống.

_TRời... Hy thốt lên. Cũng phải cả xấp ảnh con gái trong cặp của Phong rơi tứ tung ra ngoài._Anh đã nói dối anh cút đi đừng để tôi gặp mặt anh nữa.

_ĐÓ ko phải ảnh của anh. Phong nói nhưng lúc ấy Hy đã chạy đi rất xa._Các cô có thôi đi ko hả? Bực mình quá đi mất Tại các cô cả đấy. Phong hậm hực nhìn lũ con gái đứng đằng sau

Rồi Phong hậm hực bỏ đi. Trở về với Tiểu Hy,cô nàng vừa đi vừa khóc nức nở:

_Đồ mặc mốc đáng ghét , thế mà lúc hắn nói sẽ thích mình tớ suýt nữa tớ đã tin lời hắn.

_Thôi mà, mặc kệ hắn đi, cũng may mà cậu đã nhanh chóng phát hiện ra đấy. Thanh an ủi bạn._Tớ ko nghĩ hắn như thế mà lũ con gái kia vẫn chúi đầu chạy theo để làm gì nhỉ?

______________________________________

2 tuần sau

_Này bà đã chuẩn bị đồ gì để đi dự lễ chưa?

_Rồi, tui mua đồ hàng đàng hoàng nhé, đẹp ngất ngây lun cho xem. Chắc chắn thế nào Hoàng tử Chí Phong cũng liếc nhìn tớ một lần.

Vv đại loại những câu nói như thế mà tụi con gái gần như cả trường bàn tán với nhau.

_ Thanh này, bọn họ đang bàn tán chuyện gì mà vui thế nhỉ? Hy hỏi Thanh

_Tớ nghe nói cuối tuần sẽ tổ chức một lễ hội do trưởng hội phụ huynh và ban giám hiệu nhà trường tổ chức đấy!

_Ái chà vui quá nhỉ! Ko biết có anh chàng muốn mời mình đi ko?

_ CÓ ĐÂY! HY ĐI VỚI MÌNH NHÉ. Một lũ con trai trong các lớp ào ra, dường như họ chỉ chờ cô nương ta nói ra câu này là sẽ chớp thời cơ ngay.

_THANH ĐI VỚI MÌNH NHÉ. Thanh cũng chẳng khác gì Hy

_Làm thế nào bây giờ? Thanh liếc nhìn Hy

_Chạy nhé!

_1...2...3 chạy

thế là hai cô nương cầm tay nhau chạy về lớp, tụi con trai bám theo sau cả cái hành lang rầm rầm tiếng chân ng`.

reng...reng...reng. Chuông báo vào lớp lại một giây rầm rầm nữa rồi ai đã về lớp nấy, lúc đó 2 cô mới đc yên thân.

_________________________________

_Như các em đã biết trường ta có phong tục mỗi năm sẽ tổ chức lễ hội cho học sinh mới vào trường ta là khối lớp 10 để khuyến khích các em học thật tốt và tích cực hơn nữa. Năm nay đại diện lớp ta sẽ là Tiêu Chí Phong nhận nhiệm vụ trang trí và các hoạt động văn nghệ và sẽ bốc thăm lịch tổ chức. Đc ko PHong. Thầy nói

_COn nhỏ nào đã bỏ xấp hình đấy vào cặp mình nhỉ? HPong có nghe thầy nói gì đau mà đc với ko, anh chàng đang bận chuyện hôm ấy đây mà._Ơ dạ? Thày nói gì ạ?

_Hy nhắc lại cho bạn nào.

_Dạ, thầy bảo bạn sẽ là đại trưởng nhóm tổ chức và bốc thăm lịch cho lớp ta đấy. Cô nàng miệng thì dẻo mà mắt thì trợn răng thì nghiến

_Dạ. Phong chẳng dám nhìn Hy lúc ấy chỉ biết nhìn thầy mà nói như thế. Vậy có bạn nào muốn đăng ký chương trình ca nhạc thì cứ nói mình nhé! Phong nhìn một vòng quanh lớp

_TRỜI ĐẤT ƠI SAO HÔM NAY GIỌNG NGỌT NHƯ MÍA LÙI THẾ? Thanh và Hy cùng nói

_Ờ thì ngày nào chả thế

___________________________________________

_Đi chứ Hy, cái này coi bộ vui đấy! THanh nói mà trong lòng biết chắc là Hy sẽ nói ko( Vì bữa tiệc đó sẽ do mặt mốc làm " Chủ nhiệm " mà)

_KO BAO GIỜ.

_ĐI đi mà Thanh thích đi lắm nếu mà Hy ko đi thì Thanh cũng ko đi vậy.

Hy suy nghĩ:" Thanh đã là bạn chí cốt của mình, lầm này mình mà mình ko đi thì thiệt cho Thanh quá, lần trước vì mình mà Thanh đã gần như hỏng trận đấu bóng chuyền rồi"

_Thôi cũng đc vậy

_YEAH

Cuối cùng rồi thời cái ngày ấy đến cũng chẳng dài bao nhiêu. Hy đẹp lộng lẫy trông bộ đầm xòe chéo vai màu trắng thanh tú, còn Thanh thì ngày cũng đẹp dịu hiền như thế lần này trong cô lại càng nữ tính trong bộ vãy dự tiệc màu tím sang trọng.

_Wao` náo nhiệt và lộng lẫy quá Hy nhỉ?

_Làm như lần đầu tiên bà đi dự hội vậy. THanh là con nhà khá giả, bố làm ăn lớn nên việc đi dự tiệc để chào khách cùng bố là điều mà chưa có gì quen thuộc hơn.

_Chào mừng các bạn đã đến với bữa tiệc ngày hôm nay. Giọng của HPong nói qua micaro._TRước tiên sẽ là những tiết mục văn nghệ do các bạn đã đăng kí cùng với đó chúng ta sẽ thưởng thức sampanh và những đồ ăn nhẹ. Chúc các bạn luôn vui vẻ.

_Vui làm sao đc nếu cái mặt của ông còn lấp ló ở đây . Hy nói

_Thôi nhé nói xấu tôi vừa thôi chứ. Phong đã đứng đằng sau Hy từ lúc nào

_ Tôi có nêu họ tên anh ko nhỉ? Mặt mốc vô duyên.

_Đừng có gọi mặt mốc mãi thế, gọi PHong đi

_Mặt mốc mặt mốc mặt mốc, anh mà Phong với Vũ gì( Theo tiếng hán vũ là mưa, phong là gió chắc các bạn cũng biết)

___________________________________

_Đây sẽ là tiết mục đc chờ đợi nhất trong đêm hôm nay, bài Ngôi nhà hạnh phúc do Chí Phong trình bày tặng cho 1 ng` bạn bí mật.

hoan hô hoan hô các bạn nữ vỗ tay ào ào.

_CÒn bày đặt bí mật sao ko bật mí cho rồi. Hy nhăn mặt.

_THôi nào thư giãn đi. Cái mặt lúc nào cũng như khỉ ăn ớt thế! THanh nói

" không gian vắng, bóng tối bao trùm nơi đây

trong giấc mơ xa có em xinh tươi đi về bên anh

hãy nắm tay đi trong cơn mưa tươi đẹp đêm nay

giấc mơ về em tươi sáng

Đêm trăng thanh anh đi vui cười bên em

khẽ nói với em ngôi sao trong tim anh đẹp lấp lánh

trăng sáng trên cao nhưng trong tim anh mãi sáng

là 1 vì sao dịu dàng là em đó

tình yêu anh trao đểm nay như ngôi sao trên bầu trời

tỏa sáng hơn trăng đêm trên cao không gian bao la dịu dàng

và tình yêu đó mãi mãi ko bao giờ tan biến dẫu mây đen mịt mù tìm che khuất

......"

_Tên này hát cũng đc chứ nhỉ?Thanh nói mà đầu cũng nhịp nhịp theo điệu nhạc

_Hay cái gì mà hay, nghe chán phèo. Rồi Hy bỏ về

Đang đi trên đường.

_Này cô bé xinh quá đi chơi với anh nhé hay để đưa em về. Vừa nói anh ta và tấp xe vào và tiến đến chỗ Tiểu Hy

_Anh điên à. Hy hoảng sợ

_Ko điên đâu đi với anh nhé! Hắn nắm chặt bàn tay nõn nà của cô

_Đồ khốn bỏ tay tôi ra ngay.

_COn ranh mày dám nói ta là đò khốn à. Hắn giơ tay lên định tát Hy nhưng

_Này, đàn onog mà đi đánh phụ nữ là ko hay đâu! Phong đã kịp chạy đến và nắm lấy tay của hắn

_Mày là thằng nào? Hắn nhìn Phong

_Là thằng sắp cho mày một quả đấm đấy!

....BỐP....phải công nhận là quả đấm đó đầy uy lực

_Á tụi bây thằng này dám đánh tao. Thằng chả la lên khiến mấy tên đồng bọn đứng xung quanh tiến đến.

_ Còn đứng đấy làm gì nữa chạy mau lên. Phong nắm tay Hy chạy đi. Hai ng` chạy mãi, chạy mãi mà chẳng biết đang chạy về đâu, cũng chạy thèm quay nhìn lại. CÔ NHÌN BÀN TAY MÌNH ĐANG ĐC NẮM CHẶT MÀ TRONG LÒNG BỖNG CẢM THẤY NHẸ NHÕM

Bỗng...ầm.

_Sao tự nhiên dừng đột ngột thế. Hy hỏi

_Thế muốn bây qua tường à! Thì ra đằng trước đã là ngõ tắt.

_Tụi bây còn chạy nữa ko. Vẫn là đám thanh niên đó, chúng đứa nào cũng cầm gậy mà tiến gần về phía họ

_SAo...sao... tụi nó... bám dai thế ko biết! chàng nói như bị thiếu hơi, mà cũng phải chạy quá lâu rồi còn gì.

_ ĐÁNH CHÚNG NÓ. Tên cầm đầu ra lệnh

_Cẩn thận.

....BỐP....

Chúng đánh rồi, nhưng lạ là chúng nhắm vào Tiểu Hy mà lại đánh ko đau hay là cái gậy bằng giấy ko làm gì có chuyện đó. Rồi chúng đánh tới tấp, mở mắt ra Tiểu Hy mới thấy ng` bị đánh bầm dập ko phải là cô mà là Chí Phong, anh đã lấy thân mình che chở cho cô.

_ Anh làm cái gì thế! Anh điên à. Tiểu Hy la lên.

_Tôi ko điên. Đứng yên kẻo bị trúng. Chí Phong hét

Chúng cứ đánh một cách ******, ko nương tay, ko do dự. Cả hai ng` ngất đi . Một ng` ngất vì đau, một vì sợ. Rồi sau đó chẳng ai biết chuyện gì đã xảy ra khi Hy tỉnh dậy, bên cạnh là Yến Thanh với vẻ mặt thất thần.

_Ủa, tớ ở bệnh viện lúc nào vậy nhỉ? Hy hỏi một cách yếu ớt

_Cậu làm cái gì thế hả? Làm gì mà để tơi tả chẳng ai còn một giọt máu nào xót lại trong ng` thế hả! tớ mà ko phát hiện sớm thì chẳng biết rồi chuyện sẽ đi về đâu. Thanh vừa khóc vừa trả lời

_Thôi tớ xin lỗi, đừng giận.Ủa mà làm sao cậu cứu đc tớ hay thế. Tớ chẳng nhớ gì cả?

_lúc cậu bỏ về, tớ định đi theo nhưng có Phong chạy theo nên thôi. Tớ cảm thấy lo nên đã điện thoại cho cậu, chẳng ai bắt máy, tớ chạy đi tìm thấy cậu ở đó bị bọn du côn đánh tới tấp. thanh kể mà ứa nước mắt thấy bạn thân như thế ai mà ko xót.

_ Thế rồi làm cách nào mà cậu cứu đc tớ? Hy vẫn ngơ ngác

_ Trước tiên tớ điện thoại cho công an rồi lấy một cái còi lấy hết bình sinh mà thổi. Sau đó tớ la lên Công an tới nên chúng nó mới sợ mà tha cho cậu đấy.

_Hóa ra là thế! Công chúa nhà tôi thông minh quá. Hy cười, trông nụ cười thật nhẹ nhõm. Hy chợt nhớ đến một ng`._ Phong, còn Chí Phong đâu? Cậu cũng gặp anh ta chứ. Lần đầu tiên Hy lo lắng cho Phong như thế, như sợ mất một cái gì đó thật quan trọng trong cuộc đời. Thanh ko trả lời mà chỉ im lặng đôi mắt sịu xuống.

_Phong...Phong...Thanh ấp úng

_Phong thế nào? Cậu nói gì tớ chẳng hiểu, có chuyện gì nghiêm trọng xãy ra với cậu ấy à. Sao cậu ko nói . Hy nói trong nước mắt

_Tớ muốn cậu phải thật bình tĩnh. Đc ko Hy.

_Bình tĩnh ư? Cậu nói mau đi thật ra cậu ấy bị làm sao?

_Bác sĩ nói cậu ấy bị đánh quá mạnh vào những chỗ xương, số phần trăm tĩnh lại là rất ít.

_Gì cơ . Cậu đùa với tớ đấy à? Hy nhếch miệng, cô cầu mong đó chỉ là một câu nói đùa.

_ Tớ ko đùa. Nếu muốn thì cậu hãy đi thăm anh ấy đi, ở phòng đối diện cậu đấy . Vừa nói Thanh vừa chỉ ra chỗ cửa ra vào.

....RẦM....Tiếng đóng cửa ở phòng Chí Phong.

_Yêu cầu im lặng cho . Mọi ng` xung quanh nói

Hy chạy vào ôm chầm lấy Phong mà lay, lay thật mạnh để mong thêm đc một ít phần trăm cho Phong tĩnh lại

_Này tên mặt mốc kia có tĩnh dậy ko thì bảo. Anh phải dậy để còn đưa tôi về mỗi chiều, để còn đấu khẩu với tôi chứ hả . Anh là đồ ngốc, ai bảo anh đỡ đòn cho tôi làm gì ko biết. Ng` ta bảo anh chỗ nào tôi chẳng thấy, chỉ thấy anh lúc nào cũng ngốc, ngốc đến mức ko thể nào ngốc hơn.

_Thôi nhé, nói thế là tôi tự ái đấy. Tôi đã tình nguyện bảo vệ cô, cô còn bảo tôi ngốc. Tiếng nói này vang lên bất ngờ, thật quen thuộc mà cũng thật xa lạ. QUen thuộc vì lúc nào cô và anh cũng cãi vả, xa lạ vì trong thời gian qua giống như đã hàng ngàn năm cô chưa nghe lại tiếng ấy của anh.

_Ơ . Hy ngạc nhiên

_Ơ a cái gì. Phải như thế cô mới chịu nhận là cô quan tâm đến ng` ta đó Thanh nháy mắt

_Tôi hiểu rồi. Thì ra là như thế. Mấy ng` thật là quá quắt, làm ng` ta rớt tim ra ngoài rồi thấy chưa. Hy giận dỗi đi ra ngoài, đóng cửa cái ầm.

_LẠI NỮA. Mọi ng` ở hành thang thở dài.

Sau chuyện đó ai cũng trở nên trưởng thành hơn một chút. Chỉ có Hy là vẫn trẻ con, vẫn tinh nghịch như thế.

3 tháng trước...

_Cô ko định nhập viện đấy hả? Bệnh của cô đã nặng lắm rồi đấy. Bảo cô vào viện từ lâu rồi mà cô chẳng chịu nghe, cứ bướng bỉnh thì đc gì chứ .

_ Cảm ơn bác sĩ, nhưng nhà em chỉ có 2 mẹ con suốt ngày quanh quẩn, bố thì đi công tác xa hoài, gia đình em cũng chẳng khá giả gì mà nhập viện. (Đố các bạn ai đã nói đấy)

_Tùy cô. Vị bác sĩ quay lưng đi.

Lúc này các cô cậu nhà ta đã lớp 11. ĐI ngang qua hành lang, Hy chớt nghe thấy một chuyện

_Này tao vẫn còn tức cái chuyện bỏ ảnh vào cặp chàng Phong. Tao tưởng làm như thế thì con nhỏ Tiêu Hy sẽ bỏ quan hệ giữa nó và chàng thế mà ko ngờ bây giờ hai đứa nó còn thân hơn trước. Một con nhỏ khá bắt mắt trong đám con gái nói.

" Thì ra là thế! thế mà đã làm mình hiểu lầm Phong" Hy suy nghĩ. Cô định xông vào hỏi tội chúng nó, nhưng...

_Thì ra là các cô bày ra cái trò quái ác đó. Là giọng của Chí Phong_Tôi mà ko cho các cô một trận thì các cô chắc các cô chừa đâu nhỉ?. Rồi Phong tiến đến cô bé mới nói lúc nãy.

_Em...em...Cô ta ấp úng. Nhưng mà cũng vì em thích anh, ai bảo con nhỏ đó mới vào mà đã chảnh chọe đòi thích anh còn gì.

_Cô ấy thế nào mặc cô ấy, còn tôi thế nào thì mặc tôi cần cô nhận xét, xen vào à.

_Nhưng em có gì thua nó nào. Nó xinh em cũng xinh, nó học giỏi em cũng học giỏi, thậm chí em còn quen anh trước nó, thích anh hơn nó.

_Nhưng cô ấy không bỉ ổi như cô. Trong sáng, đáng yêu hơn cô nhiều. Nhưng thôi, dù sao cô cũng chưa hiểu tình yêu là gì nhi? Dể tôi nói cô nghe, tình yêu là phải có sự tình nguyện giữa hai bên, là khi yêu nhau thạt lòng, là khi sẵn sáng hi sinh cho người kia cô hiểu chứ! Nói xong Phong quay lưng bỏ đi, lạnh lùng ko luyến tiếc. Hy bỗng cảm thấy thật vui, một cảm giác thật khó tả.

Trong lớp:

_Hy chiều nay đi ăn kem với Phong nhé!

_Mẹ ơi, nổi da gà rồi nè. làm gì mà nói cái giọng ngọt như mía lùi thế ông anh.

_Thế có đi ko?

_Sao lại ko nhỉ? tự nhiện đc ăn chùa. Thực ra cô nàng chưa thích cái gì hơn ăn kem.

Phong cười mỉm, một nụ cười thật mãn nguyện

Hai ng` đang ăn vui vẻ. Hy vừa ăn vừa hát thì có điện thoại.

_SAO CƠ Ạ! Hy nói thốt lên, mặt tái đi, rồi chạy bỏ về. Phong đuổi theo

_Có chuyện gì thế! Phong hỏi

_Chẳng có gì cả.

Mấy hôm nay Hy ko đi học, cũng nhắn gì với cô giáo, bạn bè lí do vì sao nghỉ. Nhưng hôm nay đã khác Hy đã chịu đi học. Hôm ấy, Hy khác hẳn. Cười thật nhiều, học thật tốt để rồi lúc ra về ngục xuống gối mà khóc:

_Thanh ơi, chỉ còn 1...1 năm, chỉ còn vẻn vẹn 1 năm nữa thôi Thanh à. Hy khóc nức nở

_1 năm đủ để Hy nói lời chia tay với tất cả mọi ng`, để ăn kem thật nhiều và để đi chơi thoải mái, rồi nằm xuống thật thanh thản....nhỉ. Thanh nói mà khuôn mặt thất thần._Tớ đã nói cậu phải lo nằm viện tịnh dưỡng đi, cậu bướng làm gì để bây giờ cuộc sống chỉ còn 365 ngày? Cậu điên rồi à.

_Nhưng tớ ko muốn nằm viện khi ước mơ đang nằm trong tay tớ lúc tớ nhận đc giấy báo vào ngôi trường tớ đã mơ ước. Tớ sẽ sẵn sàng ra đi để cho tớ có thể đặt đc ước mơ ấp ủ mười mấy năm tớ cũng mãn nguyện.

_ước mơ sẽ chẳng bao giờ dập tắt khi nó đc ở mãi trong tim cậu, cậu hiểu ko. Sao cậu ko chết ngay từ đầu mà cứ dây dưa ở đây làm gì ko biết. Cậu để tớ quen cậu, chia sẻ với cậu đủ thứ, thân với cậu thật nhiều để rồi đứt ruột nhìn cậu ra đi à.....Sao cậu nhẫn tâm thế hả?

Cuộc điện thoại đó là một vị bác sĩ đã gọi điện đến, nói rằng Hy chỉ còn sống đc 1 năm. Căn bệnh tim bẫm sinh quái ác ko dứt đc ra khỏi cơ thể của cô giờ muốn mang theo cô ra đi khỏi thế gian này...Để lại bao trái tim ngậm ngùi đau xót và khỏi nói đến Chí Phong sẽ nghỉ như thế nào. Khi còn lớp 10, khi Phong đã bảo vệ cô khỏi bọn côn đồ, thì lúc đó cô đã phải lòng anh 2 ng` quen nhau đc 1 năm, trải qua bao sóng gió của cuộc đời nhưng tình yêu trong sáng ấy vẫn đứng vững, vẫn tồn tại và bền bỉ đến ngày hôm nay. Phong vẫn chưa biết chuyện đó, cứ mãi yêu cô say đắm, hai ng` luôn giúp đỡ nhau trong học tập lẫn trong cuộc sống chẳng mấy khi rời nhau. Nhưng rồi đến lúc cô cũng phải nói cho anh biết. Hôm ấy cũng là lúc Phong định nói với Hy:

_Tiểu Hy. Phong vui vẻ chạy đến, cười một nụ cười thật nhẹ nhàng, thanh thản chẳng như cảm giác của Hy lúc này_Anh cho em một bất ngờ nhé! xem đây. Phong chìa ra trước mặt Hy một chiếc nhẫn bằng bạc hình những chiếc lá giống như V kết vào nhau ở giữa là một viên kim cương nhỏ màu xanh huyền ảoGì đây? Hy hỏi. Cô cũng cười, cảm giác sung sướng này đã giúp cô trút bớt cảm giác nặng nề ở tim cô.

_Nhẫn cưới đấy. Khi nào em sinh nhật 18 tuổi anh sẽ tặng em, em lấy anh chứ? Anh đỏ mặt, lần đầu tiên anh cảm thấy mắc cỡ trước con gái. Còn Hy, Hy đứng sựng lại, mặt tái đi ,rưng rưng như muốn khóc.

_Chuyện gì thế? Em ko muốn à. Trông Phong rất buồn, ko giống như lúc anh chạy đến bên cô, đưa trước mặt cô chiếc nhẫn anh đã tự đặt làm.

_Ko phải....em chỉ.... Hy ấp úng

_Thế nào, chuyện này anh ko ép em. Hãy nói với anh lời em muốn nói ngay bây giờ.

_Thế anh đã đủ mười tám tuổi chưa? Cô quay lại nhìn anh và nở một nụ cười miễn cưỡng

_Ờ thì chưa? Nhưng mà rồi nó cũng đến thôi.

_Em nói anh nnghe nhé? Hy bắt đầu chảy nước mắt._Em đã yêu anh lần nào đâu mà lấy anh.

_CÁI GÌ CƠ ? Phong ngạc nhiên_Em nói dối, làm gì có chuyện đó.

_Sao lại ko nhỉ?Tôighe nói anh là hotboy trong trường nên chỉ muốn quen anh qua đường. Để thử thách xem anh là ng` thế nào, ai ngờ anh đổ rầm một cách nhanh gọn nhẹ. Cô nói mà giọng nghẹn lại, như có cái gì ko muốn để cô nói nữa.

Em nói dối, từ trước đến giờ em ghét nhất là những ai lăng nhăng, em đã tát anh vì điều đó. Nói đi , tại sao em phải nói thế với anh? Em dấu anh chuyện gì phải ko? Đau, Phong thấy như có cái gì đang vò xé lồng ngực của anh.

_Ngốc, ai bảo anh là thằng ngốc. Anh ko thấy tôi đã đóng kịch à. Anh là con nhà giàu tôi muốn quen anh chỉ để kiếm một ít tiền mà khỏi phải lao động nặng nhọc mà thôi.

Anh đặt tay lên gò má hồng hồng của cô.

_Dạo này em ốm đi đấy.

_Mặc tôi. Cô hất tay anh ra, anh từ từ cuối xuống nhưng cô đã đẩy anh ra rồi bỏ chạy ._Anh quên tôi đi là vừa . cô hét lên. Mấy ai biết rằng bây giờ trong lòng cô đang muốn tiếp nhận nụ hôn đó, nhưng nếu làm như vậy thì sẽ rất khó để dứt ra.

Còn Phong, vừa đi trên đường anh nhớ lại những gì cô đã nói với anh: Hạnh phúc là một thứ đáng quý và đáng trân trọng, Tình yêu là những gì thiêng liêng nhất đc xây đựng bởi 2 trái tim chân thành,....

" Lúc trước em đã nói rằng, khi yêu em sẽ yêu thật chân thành cơ mà, sao bây giờ em lại nói thế? " Anh gục bên vệ đường Những ng` con gái đi ngang qua bị cái điển trai trên khuôn mặt anh lôi cuốn rồi mơ mộng thầm thì về anh nhưng đâu biết anh đang đau khổ nhường nào.

_Có lí do cả đấy. Một giọng nói vang lên. Tôi chơi với Hy từ nhỏ nên rất hiểu, cô ấy ko phải hạng người yêu qua đường đâu, Cậu nên tìm hiểu.

_Yến Thanh à...Cô đang an ủi tôi đấy phải ko? Tôi biết chứ nhưng giò cô ấy đã nói thế tôi cũng chẳng biết làm thế nào.

_Tôi thất vọng vì anh quá đấy, nhanh chóng bỏ cuộc ko phải là phong thái của một ng` đàn ông! Thanh đứng dậy rồi bỏ đi.

" Thanh nói đúng, sao mình ko đi tìm hiểu nguyên nhân nhỉ?" Phong tự nhủ. Bây giờ anh mới thấy mình có một chút ánh sáng để hy vọng về Thái Hy. Anh chạy về phía nhà của Hy:

tính toong....

_Cháu chào bác ạ chác cho cháu vào gặp Tiểu Hy nhé! Phong nói mẹ Tiểu Hy

_Nó ở trên lầu.

Phong chạy nhanh vào nhà mà ko quên cảm ơn mẹ Tiểu Hy

_Anh làm cái gì mà xộc xộc vào phòng tôi đấy Tôi đã nói với anh là quên tôi đi cơ nhà.

_Nói, em giấu anh chuyện gì đúng ko?

_Anh nói cái gì đấy? Tôi giấu anh chuyện gì? Mà tôi thì có chuyện gì để giấu. Nói thế nhưng trong lòng cô cảm thấy sao gương mặt này thật thân thương và cô ko muốn phải xa nó.

_Nói dối?

_Làm sao anh biết đc là tôi có nói dối hay ko?

_Khi nói dối em sx ko dám nhìn thẳng vào mắt anh. Nói rồi Phong lục tung căn phòng của Hy như muốn tìm lại giấc mơ về tình yêu đã gần như xụp đổ trong tim anh và tờ bệnh án nằm ngổn ngang trên đầu tủ. Anh điịnh mở ra xem nhưng cô đã giật lại, bật hộp quẹt định đốt đi nhưng đã dập tắt ngnj lửa đó và....

_Hồ sơ bệnh án tim bẩm sinh, cấp tính chỉ còn ssống đc.....1...1 năm. nói đến đó anh chỉ biết nhìn cô, hóa ra cô đã chia tay anh phũ phàng như thế là vì cái bệnh án chết tiệt này.

Anh làm cái quái gì thế hả? khi tôi đã ko muốn nói thì anh cứ để tôi im lặng cho đến khi tôi nhắm mắt đi, ânh bày ra cái trò này làm gì thế hả? Hy khóc nức nở

_Vì anh muốn biết lí do tại sao em chia tay anh như thế? Anh đưa đôi mắt đỏ gay, đau xót nhìn Hy

_Biết thì giải quyết đc gì, biết thì anh sẽ làm thế nào khi bệnh của tôi đã đến bước đường cùng, biết thì tôi cũng đâu còn cơ hội để nhận chiếc nhẫn mặc dù rất muốn. Lúc này Hy mới khóc thật to như để giải tỏa bớt nỗi đau cô đã chịu đựng, để giải nỗi ấm ức bất lực của cô. Phong ôm chầm lấy Hy:

_Nếu muốn khóc em hãy khóc thật to để khi ra đi còn đc thanh thản. Anh sẽ nghe em khóc, sẽ vẫn chở che cho em dù chỉ còn một giây nữa là em sẽ ra đi.

Hy dựa đàu vào vai của khóc thật to, thật lâu. Nhưng rồi cũng đến lúc cô dùng lại và nói những lời muốn nói:

_Vậy anh có muốn lấy em nữa ko?

_Sao lại ko, anh sẽ giữ chiếc nhẫn này đến khi em sinh nhật lần thứ 18. Phong cúi mặt xuống nhỏ noớc mắt.

_Em ko biết có đủ thời gian ko?

_Dù có đủ hay ko anh vẫn sẽ lấy em.

_Ví sao?

-Vì em đã nói hạnh phúc dù chỉ một giây một phút cũng sẽ là hạnh phúc. Hạnh phúc sẽ là mãi mãi khi tim chúng ta luôn ở bên nhau.

rồi họ ngồi dựa liưng vào nhau, cảm nnận từng phút giây trôi qua mà chẳng biêt trời đã chập tối. Hy nói oới phong:

_anh về đi, mai còn đi học.

_Em cũng đi học chứ?

_Vâng, em muốn cố gắng kết thúc khóa học 11 thật tốt.

_Vậy anh về, em ngủ ngon nhé.

_Goog night

Tiễn Phong về, cô tiến lên phòng cô và thấy mẹ cô ngồi đó nhìn ra cửa sổ, vẻ mặt thất thần.

Vậy mẹ là ng` biết sau cùng nhỉ?

_Mẹ.....

COn gái sắp....vậy mà mẹ...lại là ng` biết cuối cùng.

_Con xin lỗi, con ko muốn mẹ buồn.

_Nhưng con có tránh đc ngày mà mẹ biết đc sự thật ko?

_Mẹ ơi....Cô chạy đến sà vào lòng mẹ. _Con ko phải làm thế nào nữa? Thật sự con sợ nó sẽ xảy đến với con lắm.

_Sao con ko nói cho mẹ biết từ đầu. bà đã khóc mặt dù khi nói bà ko nhìn thẳng vào mắt cô

_Con ko muốn mẹ phải lo, phải nghĩ. Sắp xa mẹ rồi mẹ rồi con buồn lắm. Nhưng chuyện gì đến rồi nó cũng đến ko thể tránh đc.

_Mẹ lại phải sống 1 mình khi ko còn gặp con mỗi ngày nữa. Bây giờ mẹ mới thấy con đã là một thiếu nữ là lại thật xinh đẹp nữa chứ! Bấy lâu mẹ cứ nghĩ con chỉ là một đứa trẻ, mẹ thấy con lúc nào cũng ngổ nghịch, nhảy tưng tưng trên ghế sofa mỗi khi có chuyện gì vui. Thế mà bây giờ đã biết tự quyết định sẽ làm gì, như thế nào, lại còn có bạn trai lúc nào mà mẹ ko hay đấy.

_Mẹ...con đi rồi mẹ sẽ cô đơn lắm phải ko ạ?

_Sao lại thế. Có con luôn ở trong tim mẹ mỗi ngày , mỗi giờ. Sau này sẽ có cả con rễ chăm sóc cho mẹ nữa.

_Hì hì, ảnh mà có gì ko phải với mẹ thì mẹ mách con ngay nhé con sẽ trị ảnh cho xem.

Rồi hai mẹ con ôm nhau thật thắm thiết, những giọt nước mắt như đc hòa chung làm một mặ ngọt chua cay vị gì cũng có.

Khóa học lớp 11 kết thúc trong niềm vui dâng trào, Hy, Thanh, Phong đều là học sinh giỏi nhất nhì lớp bao nhiêu người ngưỡng mộ. Hy lúc nào cũng giống trong lo sợ vì cô phải tính từng ngày từng giờ trôi qua. Gần đến ngày sinh nhật lần thứ 18 cô bất đầu cảm thấy mêt và cơn đau tim tái phát nhiều hơn.

Happy birthday to you.....

Happy birthday to you....

sinh nhật của cô rồi cũng đến, hôm ấy mọi ng` đều có mặt đông đủ, trên gương mặt gầy gò xanh xao của cô cũng nở nụ cười thật hạnh phúc mãn nguyện.

Sinh nhật của Chí Phong đc tổ chức trước cô vì đau quá nên cô ko thể dự.

Nhẫn cũng đã trao, chỉ còn câu nói con đồng ý của cả hai là 2 ng` sẽ là vợ chồng, khoảnh khắc 2 trái tim hòa làm một. Hy thật duyên dáng lộng lẫy trông bộ áo cưới, bữa tiệc diễn ra vui vẻ. Và ngay đêm đó Hy đã trút hơi thở cuối cùng trên tay chồng mình. Đám tang cô chẳng ai khóc một giọt nước mắt nào vì họ biết cô đã rất mãn nguyện chấp nhận sự ra đi này, họ ko muốn khoc vì muốn để cho cô đc thanh thản ra đi.

______________________________________

Đám tang Hy xong. Có 1 ng` ngồi lặng thinh bên chiếc quan tài mắp gương và bên trong là một ve đẹp cá tính nhưng vẫn thật phúc hậu:

_Hotboy chỉ là một thời, còn trái tim là mãi mãi nhi? Ko biết em có nghĩ thế ko. Nhưng đẹp bao nhiêu, giàu bao nhiêu, giỏi bao nhiêu rồi cũng gục ngã trước em. ...bỐg...xÙ...
style="padding-top: 15px;">class="sig_02">class="sig_03">class="sig">class="signature_div">class="sig_05">class="sig_06">
Về Đầu Trang Go down
 

Chiện tỳh kủa 1 hotboy

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» Em Đã LàM cHiỆn Ấy rÙi ĐấY - lẦn ĐầU tIÊn
» Những nỗ lực tuyệt vọng của Đức cuối Thế chiến II (1)
» Những nỗ lực tuyệt vọng của Đức cuối Thế chiến II (2)
» Những nỗ lực tuyệt vọng của Đức cuối Thế chiến II (3)
» Những nỗ lực tuyệt vọng của Đức cuối Thế chiến II (4)
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Tập đoàn Nghé B2 BTX-BH :: Thế Giới Truyện :: Truyện ngắn-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất